Sáng nay mình đọc được một bài viết trên facebook đại loại là, bạn hãy hoạt động mạng xã hội đi để tôi biết bạn còn tồn tại, đừng online mà âm thầm lặng lẽ chẳng thấy chia sẻ gì. Góc nhìn này tất nhiên có mặt tích cực khi nhắn nhủ mọi người hãy mạnh dạn chia sẻ trải nghiệm cá nhân, để đâu đó chúng ta, những người bạn-mạng-xã-hội kết nối và nhìn thấy nhau qua màn ảnh ảo. Đứng ở chiều ngược lại, mình rất hiểu những người lặng lẽ, kín tiếng trên cái chợ “ảo” này, vì chính mình đã từng không hoạt động gì, rất ít khi online trong gần 3 năm và gần như tách mình ra khỏi những điều không quan trọng với bản thân.
Có nhiều lý do khiến một người kín tiếng, ít chia sẻ, đa phần là bận rộn bởi bộn bề công việc và gia đình. Riêng với mình, một người trẻ, lý do chính là tìm cho mình một khoảng lặng.
Từ một đứa rất hay “sống ảo”, thích chụp hình làm đẹp, một ngày mình nhận ra mình bị cuốn đi, đi trong mớ hỗn độn của tâm trí, của những ham muốn được công nhận, mình đánh mất sự tĩnh lặng của tâm hồn. Mình cố gắng chụp thật nhiều, rồi chọn lựa chỉnh sửa, đăng hình và … đếm like, xem bình luận, gần như có một chế độ tự động trong mình lúc rảnh là mở điện thoại lên lướt lướt xem có cập nhập gì mới hay không. Thời gian đó mình nhận ra mình rất năng động, làm rất nhiều, hoạt động rất nhiều, tâm trí náo động lúc nhớ lúc quên vì nó liên tục miên man hết ý nghĩ này tới ý nghĩ khác, nhưng chẳng có chiều sâu. Thế giới chúng ta là sự phản ánh của tâm trí. Khi tâm trí xáo động và quay cuồng, thế giới bên ngoài của mình cũng cuồng quay trong mớ hỗn độn đó.
Và rồi mình quyết định tách mình ra khỏi sự náo loạn đó, tập trung vào phát triển bản thân sâu hơn so với sự hời hợt trước đây. Có khi vài tháng mình chẳng quan tâm gì đến thế giới bên ngoài, chẳng nhớ để online. Người đưa tin duy nhất là nhỏ bạn thân, mỗi ngày đi làm về nó đều update cho mình ngoài kia có cái gì mới, nghe như người tối cổ thiệt. Dần dần mình quen với điều đó, với sự tập trung vào duy nhất một việc đang làm. Sau một quá trình tự làm việc với bản thân, mình dần nhận thấy, quan sát được rõ các ý muốn, suy nghĩ của bản thân và biết được tại sao mình lại làm điều này, đằng sau nó là gì? Với mình, hoạt động mạng xã hội lúc đó là sự thôi thúc của rất nhiều ham muốn được công nhận. Và mình nhận ra những điều đó chẳng hề quan trọng với mình, mình thấy bản thân có thể tìm niềm vui tự thân rất thật, khi làm việc với sự tập trung cao độ, khi kết nối được với chính mình.
Khoảng trống hay khoảng lặng của mỗi người thật sự rất quan trọng, phải nói là cực kì quan trọng. Nốt lặng giữa quãng đời này dài hay ngắn, nhiều hay ít khác nhau ở mỗi người. Có người tìm mình trong vài năm, cũng có người vài tháng, vài ngày. Nên mình không ngạc nhiên khi một ngày bạn mình đột nhiên biết mất khỏi mạng xã hội và cũng chẳng liên lạc gì. Ai cũng cần thời gian để tự thân chữa lành.
Theo thời khoá Yoga thì bạn nên dành thời gian 1 tiếng trong ngày để ở một mình. Rất nhiều người xung quanh mình thiếu điều này, và những người càng thiếu thời gian cho chính mình thường không thật sự hiểu hết bản thân họ. Không kể là ở lứa tuổi nào, ít dành thời gian để kết nối với bản thân là một thiệt thòi, vì chúng ta mãi mãi chẳng hiểu rõ được mình là ai. Mà một khi không hiểu được mình thì khó lòng hiểu được người…
Mình dành nhiều thời gian cho bản thân, có thể nói là hạn chế cả mạng xã hội lẫn các mối quan hệ mình cảm thấy không thoải mái. Sau khi đi được một chặng trên hành trình hiểu mình hơn, mình lại nhận ra chặng đường này đến một giai đoạn sẽ ý nghĩa hơn nếu chúng ta kết nối và chia sẻ giá trị nhưng vẫn giữ được sự tĩnh lặng, không xáo động của tâm trí này, tâm hồn này. Giờ mình hiểu hơn câu nói “Hoà nhập nhưng không hoà tan” rồi, để thật sự không hoà tan, bạn phải tìm ra mình, một chút nào đó, trước hết.
Sau khi hoàn thành chương trình Huấn luyện viên Yoga, mình cảm thấy hiểu mình hơn và dần dần giữ được tâm bình an hơn với mọi sự. Hiểu được mục đích và giá trị của sự kết nối, chia sẻ và cho đi. Giờ đây mình quay lại “cái chợ” này với một tâm thế khác, để góp phần nhỏ mang lại một chút tích cực cho đời.
Bạn có thể chọn “xôm tụ” hay “tách rời”
tuỳ thời điểm và bản tính…
Dù có chọn lối sống nào đi nữa
điều quan trọng là giữ được Tâm an.
Om shanti – Chúc bạn luôn bình an!
Abhaya